Mắt đêm
SA HUỲNH
Ngày hoá đêm tháng năm xoay vòng
Một giấc mơ uốn cong .
Nhuộm sợi tóc đen bỗng nhiên bạc màu
Soi gương nếp nhăn trong đầu
Nhìn mắt đêm hút sâu theo ngày
Một cánh chim biết bay .
Muộn phiền biết nguôi như cây đâm trồi
Như bao vết thương rỉ máu .
Rừng có nghe trái tim tôi đập
Từng đám mây bỗng rơi
Hồn lìa khuất đâu xác thân vẫn chờ
Thương bao cánh chim xa bầy
Rất chóng vánh đời mây
Sừng sững bát ngát đời cây
Ngày tháng thống thiết bủa vây
Đời ngắn mấy chốc rồi thôi .
Lòng đất nóng cháy làn da
Dòng nước cuốn xoáy vào nhau .
Ngọn núi đã tắt từ lâu
Ngọn lửa xa xưa ngàn năm cần khai phá ...
Khóc nước mắt cạn khô
Dòng suối dưới đáy nằm co
Hình dáng ấy bắt đầu bay
Một ánh sáng cuối đường ray