Giấc Mơ Thức Tỉnh
Cô đơn trong đêm em mơ thấy anh
Anh đang bên em, anh đang sát kề
Anh đưa em đi cùng về vườn mê
Đôi ta yêu thương chẳng còn hờn ghen.
Đêm nay mưa rơi anh có biết chăng
Chơi vơi nơi đây tim em buốt lạnh
Anh đang nơi nào tình còn nồng say
Hay anh quên mau lòng người đổi thay.
[ĐK1:]
Và rồi mơ thấy mình giọt sương trắng ngần
Đợi anh trên những cánh hoa dịu dàng
Để rồi trong nắng ngời và anh cũng về
Vẹn nguyên như ta đã mơ yêu thương.
Sao anh mau quên yêu thương đã trao
Sao anh mau quên môi hôn khát khao
Sao anh ra đi bỏ lại mình em
Bao nhiêu yêu thương đổi bằng hờn ghen.
Em đâu mau quên, em đau chốn này
Trong con tim em yêu thương chất đầy
Trong cơn đau chung mình cần nhận ra
Ghen tuông vu vơ cần phải vượt qua.
[ĐK2:]
Và rồi em thấy mình lạc trong cõi trần
Lạc anh trong những nỗi đau không lời
Và rồi em hóa mình nụ hôn gió trời
Vượt mưa giông đến với anh.
* Đời còn lại gì là niềm vui
Khi tim hai ta cố lấp vùi hình bóng nhau vui buồn
Đừng vì giận hờn để rồi quên bao nhiêu yêu thương
Hãy đáp đền từng phút giây sẽ đến.
[ĐK3:]
Còn vòng tay ấm nồng về chia giấc mộng
Về bên nhau đây xóa tan đêm dài
Đừng nhìn nhau trách hờn, lẻ loi bóng hình
Lặng lẽ sống những tháng năm vô hồn
Đừng dày thêm nỗi buồn để đau thẫn thờ
Tìm anh giữa những giấc mơ bơ vơ.